Luyện ngục (phần 1)


Hy Vọng Hồi Gia 37 phút đọc

Ghi chép chân thực về việc các học viên Pháp Luân Công bị bức hại tại Trại Lao động Mã Tam Gia

Luyện ngục (phần 1)

--- Ghi chép chân thực về việc các học viên Pháp Luân Công  bị bức hại tại Trại Lao động Mã Tam Gia

Tác giả: Trần Ý

[Zhengjian.org ngày 14 tháng 12 năm 2003]

Lời nói đầu

(Ống kính): Hình ảnh luyện công của Pháp Luân Công trải khắp đất nước trước tháng 7 năm 1999 (Quảng Châu già và trẻ), Vũ Hán (trường  luyện công của 10.000 người), Thẩm Dương (cách thức các học viên Pháp Luân Công bước vào sân vận động thể thao) ...; Thống kê điều tra học Pháp Luân Công thân tâm khỏe mạnh, hình ảnh phẩm chất đạo đức cao thượng của các học viên Pháp Luân Công (quyên góp tiền, chống lũ).

  (Âm nhạc Phổ Độ)

  (người bộc bạch) Pháp Luân Công truyền ra vào năm 1992. Do tu luyện chiểu theo Chân, Thiện, Nhẫn, mà quảng đại học viên Pháp Luân Công thân tâm khỏe mạnh đạo đức đề cao. Theo phân tích thống kê điều tra 12.731 người kết quả cho thấy rằng tổng tỷ lệ hiệu quả khỏi bệnh của việc luyện tập Pháp Luân Công là 99,1%, hoàn toàn bình phục là 58,5%; tăng cường thể chất 80,3%; tình trạng tinh thần được cải thiện 96,5%. Sự phục hồi đạo đức của họ không chỉ được ca ngợi ở các đơn vị và đường phố, mà cả trong các hoạt động phúc lợi công cộng của xã hội, họ cũng đã làm việc chăm chỉ để hoàn thành trách nhiệm của công dân, đã thúc đẩy mạnh mẽ nền văn minh tinh thần của toàn xã hội.

  (Ống kính): Những bức ảnh  các học viên Pháp Luân Công thỉnh nguyện, thỉnh nguyện ôn hòa, bị bắt và đánh đập.

  (thanh âm khủng bố cùng tiếng hú còi liên tiếp nghe chói tai)

  (Ống kính): Nhưng gió mây đột biến, sau tháng 7/1999. Giang  xx vì đố kỵ cá nhân, vì lợi ích riêng tư của mình, hắn đã sử dụng quyền lực hành động thay cho luật pháp và cố tình phát động một chiến dịch đàn áp toàn diện nhắm vào Pháp Luân Công tại Trung Quốc, điên cuồng bắt giữ và bức hại các học viên Pháp Luân Công. Trong trường bức hại này, hàng trăm trại lao động ở Trung Quốc đã đóng một vai trò cực kỳ ám muội trong việc giúp đỡ kẻ ác hành ác. Theo thống kê chính thức của Đảng Cộng sản Trung Quốc vào cuối tháng 10 năm 2001, số học viên Pháp Luân Công bắt bớ bị tử vong đã lên tới 1.600 người, các học viên Pháp Luân Công đã bị kết án bất hợp pháp có ít nhất 6.000 người, số lượng người bị kết án lao động cưỡng bức hơn 10 vạn người, hàng ngàn người đã bị cưỡng bức tống vào bệnh viện tâm thần và đã bị tiêm thuốc phá hủy hệ  thống thần kinh trung ương, một số lượng lớn các học viên Pháp Luân Công bị bắt cóc và bị đưa đến " lớp tẩy não" để tra tấn tinh thần, và đã bị tra tấn vô cùng tàn nhẫn bởi những người gọi là “nhân viên chấp pháp”, họ dùng nhục hình và tống tiền kinh tế , đã dẫn đến cái chết của hàng trăm học viên Pháp Luân Công.

  (Người bộc bạch): Trại Lao động Mã Tam Gia là nơi dẫn đầu tích cực trong cuộc đàn áp các học viên Pháp Luân Công của Tập đoàn Giang. Sau khi đàn áp Pháp Luân Công năm 1999, Trại Lao động Mã Tam Gia đã trở thành một trong những trung tâm giam giữ bất hợp pháp các học viên Pháp Luân Công lớn nhất tại Liêu Ninh và thậm chí lớn nhất cả nước, hơn 1.300 học viên Pháp Luân Công đã bị giam giữ tại đây. Trại Lao động Mã Tam Gia được xây dựng vào ngày 31 tháng 8 năm 1957. Nó nằm ở phía tây thành phố Thẩm Dương và có diện tích 23.800 mẫu. Năm 1997, giá trị sản lượng đạt 104 triệu RMB.

Ống kính: Cổng lớn của trại lao động Mã Tam Gia. Xe tải lớn, xe phóng viên, bãi cỏ, ao, tòa nhà mới...

Chụp hình thi đấu tại sân bóng rổ, khiêu vũ trong quán ăn, hình ảnh ký túc xá rộng rãi...

Tô Cảnh được đánh giá là "Anh hùng hạng nhất" và được thưởng 50.000 nhân dân tệ. Tất cả cảnh sát trong trại Lao động Mã Tam Gia đều được đánh giá là " tập thể anh hùng hạng hai ".

  (Người bộc bạch) Bạn có thể tưởng tượng được nó không? Trong khu phức hợp xây dựng mới và gọn gàng này, đằng sau "nền giáo dục tốt đẹp [xuân phong hóa vũ]" được quảng cáo có chủ ý, đó là gió tanh mưa máu. Bạn có thể tưởng tượng ra nó không? Có bao nhiêu mạng người và máu huyết được chất đống đằng sau những danh hiệu và tiền thưởng đó?

  Ống kính: (toàn cảnh các tù nhân Mã Tam Gia được xếp hàng để tập thể dục).

  (Người bộc bạch) Vô số bi kịch của con người xảy ra ở đây mỗi ngày. Bộ phim chỉ thông qua các bộc bạch chân thật của một phần trải nghiệm nghe, nhìn, chứng kiến cá nhân  của các học viên Pháp Luân Công tại Trại lao động Mã Tam Gia, phơi bày bộ mặt chân thật tội ác của địa ngục trần gian.

  Ống kính: Nữ học viên rơi nước mắt và nói chuyện với người thân đến nhà tù thăm cô

 (Người bộc bạch) " các bạn không thể tưởng tượng được sự hung tàn, tà ác và thâm độc ở đây." "Khi tôi đến Mã Tam Gia, tôi mới nhận ra địa ngục trần gian là gì. Tôi thấy rằng có rất nhiều kẻ tâm tính phát rồ và hoàn toàn không còn tính người, nhưng họ lại mặc đồng phục cảnh sát và đeo quốc huy trên mũ. "

Lật tẩy mặt nạ, tái hiện địa ngục ở nhân gian

  (Âm thanh): Nhiều tiếng la hét, tiếng la thét thê lương thống khổ, và những âm thanh roi vọt quất liên tiếp.

  Ống kính: Cận cảnh cánh cổng sắt lớn dưới quốc huy. Âm thanh cánh cửa mở ra. Một con đường dài đại diện cho khủng bố.

 (Người bộc bạch): Thật khó để những người thiện lương có thể tưởng tượng ra Mã Tam Gia, được che giấu dưới ánh hào quang của "cai trị đất nước theo luật pháp", thực ra đây là "hang ổ cặn bã, biệt thự trắng".

  Ống kính: năm 1988  Trung Quốc đã ký công ước quốc tế “nghiêm cấm chống tra tấn và các hình phạt đối xử tàn ác, vô nhân đạo hoặc hạ thấp nhân phẩm.”

 (Người bộc bạch): Công ước nghiêm cấm chống tra tấn và các hình phạt đối xử tàn ác, vô nhân đạo hoặc hạ thấp nhân phẩm đã trở thành một tờ giấy rỗng tuếch không có giá trị ở Trung Quốc.

  Ống kính: cảnh sát cưỡng ép lột sạch quần áo của mười tám nữ học viên Pháp Luân Công và đẩy họ vào cùng phòng với phạm nhân nam.

 (Người bộc bạch): cảnh sát cưỡng ép lột sạch quần áo của mười tám nữ học viên Pháp Luân Công và đẩy họ vào cùng phòng với phạm nhân nam.

  Lật tẩy mặt lạ, lộ ra địa ngục ở nhân gian, tại trong địa ngục này mỗi ngày  đều phát sinh sự bi tráng, những câu chuyện vô cùng thê thảm.

Đầu tiên, tội ác bắt đầu từ đây

  (1) Những học viên Pháp Luân Công bị cưỡng bức tẩy não là người như thế nào?

  Cho dù bạn là ai, chỉ cần bạn bước vào cánh cửa trại lao động, bước đầu tiên là tẩy não, cưỡng bức bạn phải từ bỏ đức tin. Buộc mọi người từ bỏ đức tin của họ đã là vi phạm Hiến pháp. Và những học viên Pháp Luân Công bị buộc phải tẩy não là người như thế nào? Chúng ta hãy thử xem một số cuộc đối thoại chân thật trong "Cuộc họp tổng kết và khen thưởng trong hoạt động phối hợp trị an"  của phòng 610 ở ngoại ô của một thành phố phía Đông Bắc vào mùa xuân năm 2002. Thì khi đó chúng ta sẽ hiểu rõ ràng:

  Tham gia hội nghị có bí thư đảng ủy thị trấn (kiêm bí thư tránh pháp ủy), trưởng đồn cảnh sát, quay phim và nhân viên trị an có "thành tích" xuất sắc trong đuổi bắt Pháp Luân Công và các đặc phái viên thượng cấp. Sau khi thư ký báo cáo tóm tắt và tuyên dương phần thưởng trong hơn hai năm để bắt các học viên Pháp Luân Công cho nhân viên trị an vì đóng góp "xuất sắc" của họ, khi thảo luận về cách bắt các học viên Pháp Luân Công trong tương lai, các chuyên gia ở cấp cao hơn đã trả lời một số câu hỏi tại chỗ, thực sự là một cuộc đối thoại đặc sắc:

  Câu hỏi: Làm thế nào tôi có thể xác định các học viên Pháp Luân Công trong các trường hợp khác nhau?

  Đặc phái viên: người tu luyện Pháp Luân Công không có ai mục nát, tham ô, ngoài ra họ không: ăn, uống, nói xấu, và cũng không đánh bạc, và du côn, lưu manh không thể tu luyện. Nói như thế này nhé đánh nhau, mắng chửi người, dùng từ không văn minh, thậm chí hút thuốc và uống rượu thì không phải học viên Pháp Luân Công. Ngay cả sắc mặt xanh xao vàng vọt, ốm đau bệnh tật đều không phải họ.

  Nói chen vào: vậy không dễ làm rồi, cái xấu đều loại bỏ ra, vậy chúng tôi bắt ai đây?

  Đặc phái viên: Tất cả các bạn đều ngồi đây hôm nay, nói một chút là các bạn hiểu ngay mà! Đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu thì 100% là.... Nơi công cộng mà văn minh và lịch sự, nhường cho người già một chỗ ngồi, và nhặt được ví rơi chủ động trả lại cho người đã mất mà không đòi chiết khấu 80 % là.... mở cửa hàng buôn bán nhỏ không gian lận, cân đong đo đếm không thiếu, không bớt xén, thấy lợi ích không chiếm dụng, là người các bạn phải bắt! Ngay cả khi bạn bắt sai người cũng không có hậu quả gì. Tối thiểu nhất hắn cũng là người thật thà.

Nói chen vào: Ồ! Lôi Phong thằng nhóc ngu ngốc này không còn hậu duệ. Nếu chúng đều giống nó, thì chịu thật nhiều oan uổng mà!

  Đây là những người tu luyện Pháp Luân Công mà họ muốn tẩy não. Cần tẩy não những người tu luyện theo "Chân Thiện Nhẫn" để họ quay về đâu đây? Nó chỉ có thể được chuyển hóa theo hướng "giả, ác, đấu". Nếu mọi người đều tin vào " giả, ác, đấu ", xã hội này sẽ trở nên khủng khiếp như thế nào? Tội ác của loại chuyển hóa này thật nhiều biết bao? Cuộc chiến tốt nhất chống lại cái Thiện nhất định sẽ là tà ác nhất.

  Báo cáo mới nhất của tạp chí Khoa học nổi tiếng thế giới đã chỉ ra rằng "thống khổ của tinh thần và thân xác của con người là một", cưỡng bức tẩy não là một loại bức hại hủy diệt tinh thần, nỗi đau và hậu quả mang đến cho người bị tẩy não thường tàn khốc hơn nhiều so với người chịu tra tấn về thể xác. Và tra tấn cũng hoàn toàn là một phương tiện để đạt được hiệu quả của kiểm soát tinh thần.

  (2) Kỹ thuật tẩy não của Trại lao động Mã Tam Gia: "cùng tiến một lúc".

  Trại Lao động Mã Tam Gia giúp đỡ và chuyển hóa những học viên Pháp Luân Công như thế nào? Chúng ta hãy nhìn vào các học viên Pháp Luân Công đã được cải tạo trong trại lao động Mã Tam Gia đã nói về cách cảnh sát Mã Tam Gia giáo dục họ.

  (Người bộc bạch):

 "tao nói cho mày nghe. Không chuyển hóa tao sẽ lột da mày."

 "mày chẳng phải nói tao bức hại mày sao? Vậy hôm nay tao sẽ bức hại, bức hại mày.”

 "mày không chuyển hóa bảo mày sống cũng không thể, mày muốn chết cũng không được."

 "lại không chuyển hóa, dùng hình phạt hoặc gửi  nó đến tây bắc đi! "

 " Nhẫn là gì, là tao cưỡng gian mày cũng không được báo cáo tao lên cấp trên "

 " nếu mày không chuyển hóa, liền cho mày tù mọt gông, mãi đến khi mày chết mới thôi, bị tra tấn đến chết có thể coi là tự sát. "

 " mày nếu không từ bỏ Pháp Luân Công, thì là đối nghịch với đảng và chính quyền, đánh mày là đáng lắm đấy "

 Tất cả chúng mày đều muốn làm điều tốt, làm điều tốt là cái gì? Điều tốt nhất đó là đánh chết mày. Mày có biết đánh chết mày sẽ tiết kiệm được cho quốc gia bao nhiêu tiền ,nhân lực và vật lực không? Đó mới là sự việc tốt chân chính! "

 " Nếu mày một ngày không viết "ba lá thư (vạch trần phê phán, ăn năn, cam đoan)", mày sẽ bị sốc điện một ngày, mười ngày mà không viết, thì sốc điện mười ngày, khi nào mày mới viết xong nó đây? Bằng không thì mỗi ngày đều dùng mấy cái dùi cui điện sốc điện đồng thời cùng lúc. Một ngày sẽ sốc điện mày mấy lần. Đội trưởng của chúng mày sẽ không tìm huyệt vị điện, mà điện sẽ tìm mấy cái huyệt vị điện đó, đừng đợi khi mày không chịu được rồi mới viết [thư ăn năn], không viết là không được, chỉ có đường chết. Không bằng hiện tại viết đi, đợi da thịt của mày bị điện nung cháy mày lại viết mấy cái không chịu tội kia à?

  (Ống kính):

  1. Lao động nô lệ: Công việc áp bức nô lệ lao động lâu dài và nặng nề cho các đệ tử Đại Pháp, làm việc 16-17 giờ mỗi ngày và từng có người lao động liên tục trong 36 giờ. Nữ Nhị từ lâu đã tham gia lao động thủ công, sản xuất sản phẩm đồ thủ công cho lễ Phục sinh (tất cả nguyên vật liệu đều độc hại) và các nghề thủ công khác, bao gồm hoa lụa, cây cây thông Nô-en , lông vũ, vòng hoa nhựa, v.v., được gửi từ cảng Đại Liên đến khắp nơi trên thế giới, chủ yếu là các nước châu Âu. .

  2, lạnh cóng: mùa đông ở vùng đông bắc, trời gió tuyết, các học viên Pháp Luân Công bị lột sạch quần áo, quỳ trên giá băng, mặt nghênh đón gió bắc, tuyết phủ đầy người (giống như quả bóng tuyết) gió thổi lên mặt đau cắt giống như những mũi kim đâm chích, họ bị trói cho đến khi người đó bị đóng băng và ngất đi, khuôn mặt bị đóng băng biến thành một quả bóng tuyết lớn.

  3, bị đánh đập tàn nhẫn: Vào đêm tối, các học viên Pháp Luân Công bị kéo vào nhà vệ sinh và họ bị đánh trong mười ngày. Thịt trên chân bị lõm sâu gần một centimet và vẫn còn mủ, nhà vệ sinh là nơi bí mật tra tấn của Mã Tam Gia.

  4, Một trong những hình phạt về thể xác: tư thế quỳ (ngồi xổm) cúi gập sao cho chân và thắt lưng hợp thành một góc chín mươi độ, hai tay song song với sự chùng xuống, buông tay không quỳ xuống, hai chân không được uốn cong, hai tay nghiêm túc Hạ cánh, vô cùng thống khổ. Ngoài việc ăn, ngủ và đi tiểu trong ngày, việc bức hại này đã được duy trì trong phần còn lại của ngày, từ 17-18 giờ mỗi ngày. Trầm Nhược Lâm  vì đã không từ bỏ đức tin của mình, cô đã bị buộc phải vểnh mặt lên suốt 19 ngày đêm và đôi mắt cô bị dính máu. Mắt cô sưng lên, cơ thể phù thũng, đôi chân của cô sưng vù như cái bánh bao lớn. Trong cơn đau đớn, cô vẫn bị gông cùm, nhưng kẻ tà ác vẫn cười chế giễu cô và nói: " nhìn xem, mày có bộ dạng gì, một người tốt có thể như thế này không?"

    Hình phạt về thể xác thứ hai: Phạt ngồi xổm, phạt ngồi xổm thời gian dài, đau đớn như gãy xương và đứt gân, Có người thần kinh ngồi xổm hư mất, không có cảm giác, không thể nhấc chân. Còn có người bị hoại chân, phải vật lộn mới có thể đứng dậy và đi lại. Một số người bị đau không thể đi lại và run rẩy khi họ đứng lên. Có người bị phạt ngồi xổm lúc còng tay tại đường ống sưởi ấm. Các hình phạt dài hạn đã khiến các học viên Pháp Luân Công choáng váng trong đường ống sưởi ấm, họ bị bỏng nặng, phù nề, và không thể ngồi.

    Hình phạt về thể xác Thứ ba: Kiểu ngồi xổm khối lập phương. Người đó bị giới hạn ngồi xổm  trong khoảng 30 cm gạch vuông trong một thời gian dài, đầu bị bắt ngẩng lên, chân không được vượt qua ranh giới, nếu không cảnh sát sẽ đấm đá, giật tóc, tát họ. Một người trung bình sẽ đổ mồ hôi trong hai hoặc ba phút, nhưng học viên Pháp Luân Công bị bắt ngồi xổm như vậy trong 16 hoặc 17 giờ. Hành vi tàn bạo khiến  con người phẫn nộ.

    Hình phạt về thể xác thứ tư: kiểu phun khí: đầu bị ép thấp đến mức không thể ấn được nữa, hai tay kéo lên cực độ, mông vươn cao hết cỡ và tư thế tương tự không thay đổi trong một thời gian dài. Tạo thành chỉ trực ngã, buồn ói và nôn. Nhiều lão cán bộ đều bị đối xử kiểu này trong thời Cách mạng Văn hóa.

    Hình phạt thứ năm về thể xác: buộc phải ngồi trên ghế trong nhiều ngày và đêm, không cho phép ngủ, không cho phép di chuyển, sử dụng người nghiện ma túy trong tù thay nhau theo dõi ca, và chỉ cần nhúc nhíc liền bị họ đánh đập.

  5, thức khuya: trong nhiều ngày không cho ngủ, và có khi đến nửa tháng, mọi người mệt mỏi đến cùng cực, người yếu sẽ không chịu nổi. Đồng thời, học viên bị bao quanh bởi Ju-đa (theo truyền thuyết Cơ đốc giáo, kẻ phản đồ đã nhận 30 đồng bạc để bán đứng thầy Jesus của mình, thường dùng với ngụ ý chỉ kẻ phản bội, ) và những người phản bội Đại Pháp này thay phiên nhau phỉ báng Đại Pháp và cưỡng chế tẩy não học viên.

  6, Trói chặt người trên giường: dưới trời âm 17, 18 độ, không cho mặc áo khoác ngoài, chỉ mặc quần lót trong phòng, cửa sổ phía trước và phía sau mở, bị trói vào giường sắt hình chữ  Đại - “大” trong vài ngày mà không buông ra.

  7, Còng tay 铐: (tay và chân đang nằm trên mặt đất, là một công cụ tra tấn khiến người ta vô cùng đau đớn).

  8, treo ngược: treo bằng một sợi dây thừng trong một thời gian dài trên không trung, buộc vào thành giường bắt đứng trong nhiều ngày và đêm để ngủ. Sau khi bị trói trong một thời gian dài, nếu buông tay, sẽ bất tỉnh. Cuộc bức hại đó vô cùng tàn nhẫn. Thật đau đớn khi sống. Sau nhiều ngày đôi chân không thể đi lại, đau đến chết lặng, tâm lý cũng bị tổn thương.

  9. Bức thực: Các đệ tử Đại Pháp tuyệt thực bị bức thực. Đó là một loại cứu trợ nhân đạo. Tuy nhiên, trong các trại lao động, việc bức thực các học viên Pháp Luân Công đã trở thành cực hình tra tấn họ và tạo ra nhiều nỗi đau hơn cho họ, một kiểu tra tấn đau lớn về tinh thần và thể xác buộc họ phải khuất phục, nói là cực hình không hề quá đáng. Điều này có thể được giải thích theo hai cách:

    Rót cho ăn: chủ nghĩa nhân đạo rót cho ăn chân chính thường liên quan đến chất lỏng dễ hấp thụ hoặc các loại thực phẩm lỏng khác có thể được sử dụng để nuôi dưỡng khi đói. Những gì được rót  vào các học viên Pháp Luân Công là một thứ khác: tương đối nhân đạo nhất là cháo ngô, trứng gà sống, và rất nhiều nước hạt tiêu, dầu mù tạt, nước muối thô nồng độ cao, thuốc và thậm chí cả phân và nước tiểu.

    Trọng lượng được rót: Để gây đau đớn cho các đệ tử Đại Pháp, họ thường tra tấn các đệ tử Đại Pháp với trọng lượng lớn. Ví dụ, 800 gram mỗi lần nhồi. Trọng lượng lớn như vậy, con người không thể chịu đựng được. Tàn nhẫn hơn, thậm chí cấm không cho học viên đi WC.

    Phương thức nhồi ăn: Tôi biết có hai cách cho ăn, tất cả đều dùng thủ đoạn rất bạo lực, một là trực tiếp bóp miệng ra nhồi thức ăn vào bên trong và hai là cho ăn qua mũi. Trước đây họ thường xuyên đập cằm của người bị bức hại và khiến hàm bị trật khớp. Điều thứ hai tàn nhẫn hơn: bác sĩ nhà tù (đôi khi là một tù nhân không được huấn luyện) sẽ luồn một ống cao su cứng hoặc ống nhựa qua mũi hoặc miệng của người đó để nhét thức ăn vào cổ họng của họ, thường vào khí quản hoặc phổi, và thậm chí là dạ dày. . Máu chảy ra từ mô rách, và nó chứa đầy nước bọt và những thứ được đổ ra. Người được nhồi nhét thức ăn thường nôn mửa và thậm chí nghẹt thở.

  10, Ngồi xổm biệt hiệu (*tiểu hào): là một người bị nhốt trong một chiếc kèn nhỏ, có một chậu rửa mặt và một đôi còng tay trong nhà, rửa mặt và giải quyết cùng kích thước với một cái chậu. Một trong những cái còng ở trên cổ tay và cái còn lại ở cửa. Môi trường kèn là xấu, sưởi ấm không được đưa ra vào mùa đông, ánh sáng mặt trời không được nhìn thấy trong ngôi nhà nham hiểm, và hành lý không được phép. Trời lạnh và không chịu nổi. Có nhiều dụng cụ tra tấn trong kèn, và chúng bị tra tấn về tinh thần và không rõ ràng.

  11, sử dụng lâu dài dùi cui điện cao áp: điện đầy miệng đầy cổ và bong bóng lớn. Nữ sinh có bộ ngực và bộ phận sinh dục đặc biệt. Đôi khi một vài cây gậy điện được ghép lại với nhau, và tiếng la hét đau lòng xé nát trong những cú sốc điện vẫn tiếp tục. Nhiều sinh viên không thể chịu đựng được những sự tra tấn vô nhân đạo như vậy và buộc phải thỏa hiệp tạm thời. Những người khác đổ nước lạnh lên cơ thể họ và sử dụng nhiều dùi cui điện để cung cấp năng lượng cho họ.

Vào đêm bị buộc tội, Gu Quanyi gọi tôi ra khỏi phòng giam và đe dọa sẽ nói: "Bạn sẽ gọi cho bạn một ngày mà không viết" ba cuốn sách ", và bạn sẽ bị buộc tội trong mười ngày mà không viết. Khi bạn viết nó, bạn sẽ đếm. Xong rồi. Nếu không, hãy sử dụng một vài dùi cui điện cùng một lúc mỗi ngày và bạn sẽ bị tính phí nhiều lần trong ngày. Thuyền trưởng của bạn sẽ không tìm kiếm các huyệt đạo, và sau đó bạn sẽ tìm thấy một vài người tại huyệt của bạn. Đừng đợi cho đến khi bạn không đủ khả năng, đừng viết nó, bạn không thể làm được, bạn không thể chết. Nó tốt hơn để viết bây giờ, chờ cho thịt của bạn bị thối rữa và sau đó viết rằng nó không phạm tội? "

  12, buộc hai tay bắt chéo chân dài bị trói sau lưng.

  13, whipping: vẽ dây, cành wicker, gậy và như vậy.

  14, kim dính: với kim thép dài hai inch. Một trong những học viên Đại Pháp bị vấy máu và rất khủng khiếp.  

  15. Khóa liên tục trong thời gian dài: Tra tấn các học viên Pháp Luân Công, giới hạn nhà vệ sinh cho các học viên Pháp Luân Công và nước tiểu sẽ không chảy ra trong quần. Máu từ kỳ nghỉ sẽ chảy xuống chân và quần xuống đất, và sẽ bị đóng băng và tra tấn.

  16, tưới nước bẩn, nước tiểu: trại lao động có một cái giếng khô, có nước tù đọng biến chất dưới đáy giếng, không di chuyển cả năm, dũng cảm bong bóng hôi thối, nhân viên sửa chữa sẽ đưa những thứ nước này lên, tưới mạnh vào dạ dày của học viên, Hãy để chúng bị nhiễm độc ngay lập tức. Thỉnh thoảng tôi còn đi tiểu.

  17. Đảo ngược: Một số sĩ quan cảnh sát khác đưa các đệ tử Đại Pháp vào nhà vệ sinh và treo chúng lộn ngược. Họ treo cổ rất lâu. Khi họ quay lại, họ sẽ không để họ nói. Nếu họ nói điều gì đó hoặc có một màn trình diễn nhỏ, họ sẽ lại bị tra tấn theo cách tương tự. Các môn đệ liên tục bị đàn áp.

  18. Lạm dụng tình dục: Vào tháng 10 năm 2000, xảy ra vụ việc tàn khốc đó là Trại Lao động Mã Tam Gia đã lột sạch quần áo và ép buộc 18 nữ học viên Pháp Luân Công vào buồng giam các nhà tù nam đã bị phơi bày ra quốc tế.

19. Tiêm thuốc tâm thần.

Trại lao động Mã Tam Gia vu khống các đệ tử Pháp Luân Công kiên định bị bệnh tâm thần, chúng cưỡng ép và tiêm thuốc phá hủy hệ thần kinh vào người các học viên.

Trong đó có rất nhiều quy định không được phép, như không được nói chuyện, không được lại gần, không được gặp mặt, cấm cười, chúng còn không cho phép đệ tử Đại Pháp kiên định tùy tiện đi lại. Người đã chịu bức hại cũng không được nói việc này với người khác. 24 giờ đều có 2 nhân viên cai ngục canh chừng họ, gọi là bao vây. Lúc ngủ chúng cũng ngủ tại đó.

Nơi đây từ lúc sáng thức giấc đến 12 giờ đêm đều nghe thấy tiếng chửi bới, âm thanh máy ghi âm phỉ báng Đại Pháp. Thường xuyên nghe thấy âm thanh cảnh sát dùng dùi cui điện để sốc điện học viên, tiếng kêu la thảm thiết của học viên bị đấm đá. Xem ra đây không phải là chuyển hóa học viên trên bề mặt, các vết phồng trên cổ, vết thâm tím toàn thân, chân tàn phế. Đây chính là cảnh “ mưa thuận gió hòa” trong trại Mã Tam Gia mà phóng viên tô vẽ: chúng tôi đang đối đãi với học viên Pháp Luân Công với tư cách đặc thù, giống như cha mẹ đối xử với con cái, giáo viên đối xử với học sinh, bác sĩ đối xử với người bệnh, trông nom bảo vệ giống như “mưa thuận gió hòa”, chân thành dạy dỗ........

( còn tiếp)

Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/24914


Bài liên quan