Tác giả: Đạo Minh
[chanhkien.org]
Dẫn nhập: Thuận theo tiến trình Chính Pháp không ngừng tiến đến không gian bề mặt và sự liên tục đề cao tâm tính, đồng hóa với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn, trí huệ và năng lực mà Đại Pháp cấp cho tôi cũng càng ngày càng mạnh. Đại Pháp cũng đã triển hiện những chân tướng tại các tầng vũ trụ khác nhau tương ứng với cảnh giới tu luyện của tôi, bao gồm cả những bí ẩn trong lịch sử của Trái Đất. Nay xin viết ra để các đồng tu cùng tham khảo.
Bí ẩn về chiếc pin Baghdad
Một ngày mùa hè năm 1936, tại làng Parthia thuộc ngoại ô thành phố Baghdad, thủ đô của nước Irad, một công nhân xây dựng đường sắt đã tình cờ phát hiện một ngôi mộ cổ được xây bởi những khối đá lớn, trên mặt khối đá có nhiều ký tự chữ Ba Tư cổ đại. Trong quan tài đá có rất nhiều vàng bạc châu báu, ngoài ra còn phát hiện một vật kỳ lạ, đó là một chiếc pin hóa học được cấu tạo bởi đồng, sắt và gốm. Đây chính là chiếc bin Baghdad nổi tiếng thế giới.
Đến nay, pin Baghdad vẫn là một ẩn đố vĩnh viễn không có lời giải và không được giới khảo cổ công nhận, các loại suy luận, giả thuyết đều không thể giải thích được nguồn gốc của pin Baghdad. Hôm nay, tôi muốn tiết lộ nguồn gốc thần bí của chiếc pin Baghdad này.
Để truy tìm gốc rễ của chiếc pin Baghdad, không thể không đề cập đến một nền văn minh tiền sử không được ghi chép lại trong sử sách. Trong cảnh giới của tôi triển hiện hình ảnh của 23800 năm trước, tại đại lục Tây Phi có một quốc gia rất phát triển tên là Á Đô Thuật (nghĩa là quốc gia mà chúng Thần cư ngụ), quốc gia này theo chế độ quân chủ lập hiến, nhân khẩu gần 8.000.000 người, họ thuộc chủng người da ngăm đen. Người dân ở đây lương thiện, chất phác, họ rất thành kính và tín ngưỡng Thần. Họ chú trọng việc nghiên cứu thân thể người, các hành tinh và vũ trụ, họ đã đạt trình độ khá cao về phương diện phát triển tiềm năng con người. Họ coi trọng mối quan hệ giữa thân thể người với tự nhiên và vũ trụ, họ nghiên cứu và thực nghiệm các nhận thức và lý luận liên quan đến vấn đề này.
Trong quá trình luân hồi, tôi cùng một đồng tu mà tôi quen biết đã chuyển sinh vào vương triều thứ ba của nước Á Đô Thuật, lúc đó tôi là nhân viên thần chức, cai quản việc hậu cần và tài chính của quốc gia. Đồng tu trong đời đó tên là Á Địch (nghĩa là sứ giả của Thần), do căn cơ tốt nên từ nhỏ cô đã có rất nhiều năng lực siêu thường, cô là thiên tài có một không hai trong giới tu hành của vương quốc này, là đối tượng được quốc gia chú trọng bồi dưỡng, từ nhỏ đã được giới tu đạo ở cảnh giới cao quan tâm, cô bắt đầu tu luyện từ khi năm tuổi. Trải qua hơn 20 năm khổ tu, năm 30 tuổi, Á Địch đã đạt trình độ khá cao cả về tu luyện và công năng pháp thuật, những người trong giới đạo sĩ cảnh giới cao có sở trưởng đặc biệt như Á Địch trên toàn quốc có không quá 10 người. Sở trường của Á Địch là vượt thời không (thời gian và không gian). Lúc đó tôi có quan hệ rất thân thiết với Á Địch, tôi thường góp ý kiến cho Á Địch về việc vượt thời không để giúp cô hoàn thành nhiệm vụ mà quốc gia giao phó, sứ mệnh của Á Địch là tìm hiểu về lịch sử quá khứ và tương lai của Trái Đất. Trình độ khoa học kỹ thuật khi đó rất phát triển, mặc dù Á Địch hoàn toàn có thể dùng pháp lực thần thông để vượt thời không, nhưng các nhà khoa học lúc đó còn nghiên cứu ra một cỗ máy vượt thời không để hỗ trợ cho cô. Cỗ máy này có đường kính 10 mét, có thể ngồi được hai người, phía trước có một cửa sổ hình vòng cung, cỗ máy hoạt động bằng năng lượng phân tử vi quan, nó ở trạng thái bán tàng hình, nó được điều khiển bằng ý niệm của con người. Cỗ máy vượt thời không này có thể giúp cô tăng thời gian lưu lại tại một không gian khác.
Một lần, Á Địch vượt thời không đến một ngôi làng nhỏ tại nước Ba Tư cổ đại ở thế kỷ thứ 3 trước công nguyên, một người chăn dê gần đó tận mắt chứng kiến cỗ máy vượt thời không hạ xuống, ông tưởng rằng Thiên thần hạ giới trước mắt nên vô cùng cảm động, do đó ông đã giữ lại chiếc pin năng lượng cũ mà cỗ máy vượt thời không đã bỏ lại sau khi thay pin mới. Chiếc pin này có năng lượng rất lớn và nó có thể giải phóng nhiệt lượng. Người chăn dê coi nó là vật tín của Thần nên đời đời lưu truyền, chiếc pin được truyền đến đời con cháu của ông ở thế kỷ 18. Chiếc pin trở nên nổi tiếng và nhiều người quyền quý, giàu có muốn sở hữu nó. Để giữ cho chiếc pin không bị kẻ khác lấy mất, con cháu của người chăn dê quyết định chôn chiếc pin cùng với một số đồ vật quý giá trong quan tài của một người thân đã mất. Trong quá trình lưu truyền, lớp vỏ ngoài làm bằng sợi cacbon của chiếc pin cũng dần dần bị bào mòn, nó được người đời sau thay bằng lớp vỏ sứ. Đây cũng là chỗ mà các nhà khảo cổ học hiện nay không thể nghiên cứu ra được, bởi kết cấu bên trong và bên ngoài của chiếc pin là những thứ không cùng một thời đại, cho nên con người hiện nay dù có suy đoán, giả thiết thế nào cũng không suy đoán ra được. Kỳ thực, con đường phát triển của khoa học hiện nay đã bó buộc tư duy của con người, muốn giải khai rất nhiều những ẩn đố trên Trái đất thì thực sự phải nhảy ra khỏi những quan niệm cố hữu mà nhận thức bằng một phương pháp tư duy khác.
Á Địch tu luyện trong người thường hơn 200 năm, trải qua hai triều đại quốc vương, cô đã nhiều lần vận dụng pháp thuật thần thông để vượt thời không, du hành về lịch sử và tương lai, tìm hiểu mọi ngóc ngách của Trái đất, cô là một nhà du hành thời không nổi tiếng. Mặc dù cô có thể tiến vào bất cứ thời đại nào, nhưng lại không được phép mang về bất cứ nhân tố vật chất nào của thời đại đó, nếu không sẽ khiến cho trường thời không vật chất của bản thân cô bị loạn, cô cũng sẽ không thể nào trở lại thời đại của mình được nữa. Tuy nhiên, thông qua toàn bộ những hình chiếu lưu lại trên máy thời gian, cô có thể giữ lại những hình ảnh của quá khứ và tương lai, dùng phương thức này để tham khảo, tìm hiểu những nền văn minh khác nhau, từ đó bổ sung cho những mặt còn thiếu sót của xã hội thời đó. Vào thời đại này, có rất nhiều đạo sỹ ở các cảnh giới cao đều dự đoán được rằng trong tương lai, vị vương của vũ trụ sẽ hạ xuống thế gian, truyền bá Đại Pháp của vũ trụ để cứu chúng sinh, cho nên những đạo sỹ vượt thời không như Á Địch sẽ không xuất hiện trong vòng 2000 năm của thời kỳ văn minh lần này, họ biết rằng Thần đang chuẩn bị một cách có hệ thống cho sự kiện này, vậy nên không cho phép bất kỳ ai can nhiễu, phá hoại.
Mọi mặt đời sống, xã hội của vương triều Á Đô Thuật đều chịu ảnh hưởng của khoa học nhân thể. Trong nông nghiệp, họ sử dụng siêu năng lượng lựa chọn ra những giống loài động, thực vật tốt nhất để gieo trồng và chăn nuôi, các sản phẩm cây trồng không những cho ra quả to mà còn giàu chất dinh dưỡng. Về công nghiệp, chính phủ cử những người có công năng thấu thị và cảm nhận để thăm dò khoáng sản, đo lường cảm ứng trường năng lượng của tài nguyên khoáng sản, từ đó tìm ra một cách chuẩn xác các kim loại hiếm, hỗ trợ cho công nghiệp phát triển, nhưng các loại máy móc chỉ có tác dụng hỗ trợ cho siêu năng lượng của con người.
Các vương triều Á Đô Thuật đều giữ gìn được tư tưởng tôn trọng tự nhiên, nhân văn, kính trọng trời đất, họ tạo ra những vườn hoa ở khắp nơi. Những khu rừng rậm rạp, mênh mông, những thảo nguyên bát ngát, đầy hoa thơm và chim hót, sống trong môi trường như vậy khiến tâm thái con người rất yên bình, hòa ái, con người cùng chung sống hòa hợp với tự nhiên.
Thời đại hưng thịnh của vương triều Á Đô Thuật mặc dù không có nhiều cuộc chiến tranh, khắp nơi hòa bình, nhưng lực lượng quân sự của họ lại hùng mạnh nhất so với các thời đại lịch sử mà tôi từng thấy. Lúc đó cũng có các tín đồ tà giáo phát động chiến tranh, phương pháp giải quyết chiến tranh của vương quốc Á Đô Thuật cũng rất đặc biệt. Họ chiêu tập những người có siêu năng lượng và pháp lực thần thông mạnh nhất trong nước, trực tiếp sử dụng thần thông tiêu diệt nhục thân của những kẻ ác phát động chiến tranh tại nhân gian. Trước khi lên kế hoạch chiến tranh, họ liền tiêu trừ những âm hồn và kẻ ác phát động chiến tranh, tiêu diệt cuộc chiến tranh ngay khi nó vừa nảy sinh. Nếu có kẻ địch xâm lược, họ sẽ sử dụng vũ khí khí tượng để tiêu diệt kẻ địch. Nếu vào mùa hè nóng bức, họ sẽ phái nhiều người có pháp thuật hùng mạnh bao vây quân địch ở một nơi đã định, sử dụng pháp thuật làm nhiệt độ ở khu vực đó giảm xuống âm 20 độ C, khiến cho quân địch đang mặc trang phục mùa hè không có sự chuẩn bị trước sẽ chết vì lạnh, toàn quân tan rã.
Vương quốc Á Đô Thuật trải qua bảy đời vương triều, kéo dài mấy trăm năm, đến vương triều thứ bảy thì cũng giống như rất nhiều nền văn minh khác, toàn bộ đạo đức xã hội đều trượt dốc, nhân tâm sa đọa, đen tối, tôn giáo sau nhiều lần sửa đổi đã không còn tín ngưỡng chính Thần nữa, họ bắt đầu tín ngưỡng ma quỷ. Sau một thời gian, họ bị trời trừng phạt, các trận đại dịch hoành hành khắp nơi đã khiến vương triều cuối cùng đi đến diệt vong.
Lịch sử như bánh xe xoay chuyển, thoáng chốc đã hàng triệu năm trôi qua, trải qua bao thế sự xoay vần, vật đổi sao rời, những vương triều hùng mạnh xưa kia trong nháy mắt đều đã tan thành mây khói, chôn vùi trong dòng sông dài lịch sử cuồn cuộn chảy.
Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/238505
Ngày đăng: 29-04-2018