Quê hương quá cố – truyền thuyết sa mạc Taklamakan


Hy Vọng Hồi Gia 11 phút đọc

Thời gian không đợi người, cậu thanh niên lực bất tòng tâm không có cách đánh thức sự lương tri của tộc người, cậu đành phải dẫn theo gia quyến bước trên con đường tha hương.

Quê hương quá cố – truyền thuyết sa mạc Taklamakan

Tác giả: Tử Vi
[Zhengjian.org ngày 5 tháng 9 năm 2004]

Tác giả: Tử Vi

[Zhengjian.org ngày 5 tháng 9 năm 2004]

Ở phía nam của Tân Cương sa mạc di động lớn nhất của Trung Quốc là Taklamakan. Tại sao sa mạc lớn có tên gọi đó,  nghe nói rằng cái tên có nguồn gốc từ ngôn ngữ cổ, có nghĩa là "quê hương quá cố ", và có một đoạn truyền thuyết như thế này: 

Vào thời cổ đại xa xôi, nơi đây cũng không phải là một sa mạc, mà là một ngôi làng xinh đẹp và giàu có với những cánh đồng xanh. Mọi người thỏa thích hưởng thụ sự giàu có mà Trời ban cho họ, dần mất họ đánh mất đi mỹ đức chăm chỉ , tiết kiệm, vui vẻ giúp đỡ người của quá khứ và họ bồi dưỡng tâm bất nhân bất nghĩa như: keo kiệt, tính tham lam, hoang phí và trọng phú khinh hèn v.v.

Một ngày , có hai vị Thần Tiên phụng mệnh Trời, đến nhân gian xem con người nơi đây sống như thế nào, tâm người ta ra làm sao. Họ biến thành hai lão ăn mày, và bước vào thôn trang để xin ăn, điều khiến cho họ kinh ngạc là mặc dù nhà ai cũng đều có đời sống sinh hoạt giàu có, ngay cả súc vật và thú cưng đều được ăn những đồ ăn thượng đẳng, nhưng mà không có ai chịu cho họ ăn một miếng cơm. Toàn bộ những gì họ nhìn thấy trên đường đi đều là sự khinh thường của những người trong thôn, họ còn chưa đi đến cùng, người trong thôn đối với việc xin ăn của họ đã không thể kiên nhẫn được nữa, thế là mọi người đồng loạt xông lên, đem bắt hai người lại,  và nhốt họ vào một căn phòng nơi cũ lát trong thôn.

Vào buổi tối, mấy tên thủ lĩnh trong thôn họp bàn xem cách làm sao để  xử lý hai người ăn xin. Mỗi kẻ đều nói ra “tuyệt chiêu” ( ý kiến hay) của mình, mỗi ý kiến đưa ra đều ngày càng thâm độc xấu hoại hơn, sau cùng chúng cảm thấy những sự việc thú vị ở nhân gian chúng đã từng chơi qua rồi, chúng quyết định cần phải ngay trong đêm dùng cực hình đối với hai người ăn xin, cho đến khi họ bị tra tấn đến chết, như vậy mới  kích thích tính phiêu lưu nhất, mới khiến cho tâm của bọn chúng vui sướng nhất.

Một thanh niên trong làng nghe nói rằng dân làng vốn đã bắt được hai người ăn xin già và anh muốn đến xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Khi đến nơi này vừa hay anh nghe được quyết định đáng sợ của đám thủ lĩnh này, cậu thanh niên này vô cùng thiện lương, cậu không có cách nào kiềm chế được sự lo âu ở trong tâm, cậu bất chấp nguy hiểm bị tộc người phát hiện, cậu âm thầm lặng lẽ bước đến căn phòng kia, và buông tha cởi trói cho các lão thần tiên, cậu nói với hai vị đó: người trong thôn quyết định làm ra những việc tàn nhẫn đối với họ, khiến họ sống không thoát tối nay, bọn họ nhất định phải lập tức rời đi.

Những tin tức táng tận lương tâm này khiến cho tâm của hai vị lão thần tiên chịu tổn thương sâu sắc, họ biết rõ những người xấu kia đã không thể cứu được nữa, sự trừng phạt đến từ thiên thượng lập tức sẽ giáng xuống nhân gian, thế là họ nói với cậu thanh niên cần gấp rút về nhà dẫn theo gia quyến rời đi, và đi càng xa càng tốt. Trong cõi tối tăm, cậu thanh niên cảm thấy đây là hai vị tiên tri, cậu liền quỳ xuống cầu xin hai người họ tha thứ cho lỗi lầm cho tộc người của mình, nhưng thiện ác hữu báo là thiên lý, hai lão thần tiên cũng không thể vi phạm, họ đành thở dài một tiếng, rồi phất tay áo mà đi.

Chàng trai trẻ vì để cứu dân tộc mình, suốt mấy đêm liền cậu đi gõ cửa từng nhà, từng phòng để nói cho họ biết vận hạn đã giáng xuống đến thôn làng của họ, mong mọi người mau khẩn trương theo cậu rời đi. Thế nhưng những người đó đâu chịu buông bỏ quê hương trù phú cùng đời sống xa hoa để đi những ngày phiêu bạt giang hồ ( đầu đường xó chợ)? Bọn họ đều bủa vây vào chỉ trích cậu làm hỏng giấc mộng đẹp của bản thân, thậm chí có người còn mắng chửi cay nghiệt rằng cậu bị điên rồi.

Thời gian không đợi người, cậu thanh niên lực bất tòng tâm không có cách đánh thức sự lương tri của tộc người, cậu đành phải dẫn theo gia quyến bước trên con đường tha hương. Vì để bảo vệ tính mạng, cả nhà cậu thanh niên nhanh chóng rời đi, thậm chí họ còn chẳng kịp ngoảnh đầu lại liếc nhìn cố hương lúc này đang lặng lẽ phát sinh biến hóa, họ rời đi rất xa, rất xa rồi mới dừng lại nghỉ ngơi. Họ vừa mới quay đầu lại để xem thôn trang mỹ lệ đất đai màu mỡ đồng ruộng phì nhiêu ở đâu, thì chỉ thấy nơi đó là một biển cát mênh mông. Và như vậy, thôn làng sinh cơ bừng bừng đã bị vùi chôn chết hết dưới sa mạc rồi, do đó, người ta gọi mảnh đất này là sa mạc Taklamakan – gia hương quá cố.

Nhân loại là sinh mệnh dễ lãng quên, rất nhiều truyền thuyết nguyên vốn đều là lịch sử chân thực, nhưng mà lại bị người đời sau gọi thành chuyện thần thoại. Kết quả là giáo huấn của lịch sử lại tái diễn.

Từ góc độ bảo vệ môi trường mà mọi người có thể nhận ra, truyền thuyết này cũng có tính xác thực của nó. Mọi người bị cố chấp vào những ham muốn vật chất và lạm dụng tài nguyên thiên nhiên, nhưng những tài phú này không thể tái tạo. Khi mọi người tự tay hủy hoại đi gia viên của mình, họ phá hủy hoàn cảnh môi trường mà họ phụ thuộc vào và họ cũng tự hủy hoại chính mình. Cuối cùng vẫn là nhân tâm bại hoại, không còn đạo đức đã tạo thành việc  thiên nhiên phải trừng phạt đối với con người.

Biểu hiện cực đoan nhất của sự xuống cấp về đạo đức là thủ đoạn sử dụng tư lợi dùng cái ác để làm hại sự thiện lương Điều này hiện đang xảy ra ở Trung Quốc. Giang Trạch Dân vì sự đố kỵ đã đàn áp các học viên Pháp Luân Đại Pháp . Các đệ tử Đại Pháp nơi đây đã thành người chịu nạn, nhưng họ vẫn không màng sự sống chết, vì tương lai người dân trong nước mà truyền bá sự thật về Đại Pháp. Có kẻ vì trầm mê trong mộng ảo, vì để thăng quan phát tài mà không từ một t thủ đoạn để bức hại họ, có kẻ biết rõ là sai trái,  vẫn trợ giúp bọn chúng. Mỗi cá nhân đều đang mở đường cho những kết thúc khác nhau cho chính họ.

Tất cả các thảm họa đều không liên quan với những người tốt. Tôi kêu gào người thế gian à, vì hạnh phúc vĩnh viễn của mình và của gia đình, quê hương bạn, hãy mau tỉnh lại đi!

Dịch từ: http://big5.zhengjian.org/node/28999

Bài liên quan