Khoan Thai Phong Cách Cổ Xưa: Đường Thái Tông Không Muốn Tiền Tài, Ông Chỉ Cần Người Hiền


Ngọc Minh 13 phút đọc

Trong đầm gì đẹp bằng sen.Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng.Nhị vàng, bông trắng, lá xanh.Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

Tác giả: Tề Chỉnh Thăng

[Chanhkien.org ngày 27 tháng 4 năm 2018]

Một , Ngụy Trưng muốn làm lương thần không làm trung thần

Ngụy Trưng nói với Đường Thái Tông:「hy vọng bệ hạ cho phép thần trở thành lương thần , thần không muốn trở thành trung thần .」

Đường Thái Tông hỏi:「trung thần và lương thần , có điều gì khác biệt sao ? 」

Ngụy Trưng nói 「lương thần là những người như: Hậu Tắc, Khế, Cao Đào , trung thần là những người như Long Bàng , Tỷ Can.

Lương thần khiến cho bản thân đạt được thanh danh tốt đẹp , khiến cho  quân vương một nước đạt được uy danh hiển hách , được con cháu lưu truyền mọi thời đại , hạnh phúc và bổng lộc cùng chức quyền vô cùng vô tận .

Trung thần thì lại khiến bản thân gặp họa sát thân , khiến quân vương của một nước ngập chìm trong tội ác , quốc phá gia vong , thanh danh của trung thần không còn. So sánh hai điều này mà nói, chúng khác nhau rất lớn.

Đường Thái Tông biểu lộ sự tán đồng sâu sắc đối với lời ông nói !

(ghi chú của ban biên tập: Đường Thái Tông có thành ý tiếp thu lời nói khó nghe của bậc trung thần Ngụy Trưng do đó , ông không không sát hại trung thần , lại còn dùng con cháu của bậc trung thần , khiến họ có may mắn hạnh phúc cùng bổng lộc vô cùng vô tận .

Đường Thái Tông muốn làm minh quân , và ông không muốn làm hôn quân bạo quân , tức là ông không muốn giết hại bậc trung thần , không để trung thần gặp họa sát thân , khiến quốc vương của một nước chìm trong tội ác , quốc phá gia vong , thanh danh của trung thần không còn !)

Hai , 「Như Thế Nào Dưỡng Dân ? 」

Đường Cao Tông nói với chúng thần: 「ta vẫn đang suy nghĩ biện pháp dưỡng dân như thế nào cho tốt , vẫn chưa tìm được yếu điểm , các khanh giúp ta suy nghĩ thử xem .」

Lai Tể(tên người )trả lời: 「trước đây , Tề Hoàn Công ra ngoài du lãm , nhìn thấy một người già ăn đói mặc rách , thế là ông liền  mệnh lệnh cho những người hầu đi theo , ban thưởng cho ông ấy đồ ăn .

Người già đó nói: 

Hy vọng ngài ban thưởng đồ ăn cho người chết đói cả nước .

Tề Hoàn Công lại bảo tùy tòng (những người hầu đi theo) , thưởng ban quần áo cho người đó .

Người già lại nói:  “hy vọng ngài thưởng ban cho người rét, lạnh toàn quốc”

Tề Hoàn Công nói:

Kho lương thực của ta làm sao có thể cấp đủ sự no ấm cho người dân toàn quốc đây ? 

Người già đó nói:『ngài không xâm chiếm mùa màng cày cấy , vậy người dân toàn quốc sẽ có lương thực dư thừa rồi, ngài không chiếm đoạt những nữ tử nuôi tằm, như vậy dân chúng cả nước sẽ có dư quần áo』, vì thế điều mấu chốt của bậc quân vương dưỡng dân, đó là ngày càng giảm thiểu trưng dụng sức dân mà thôi

Bây giờ vùng Sơn Đông đang chiêu mộ tráng bính, hàng năm tuyển mấy vạn người , lại sai khiến bọn họ đi làm lao động , dân chúng quả là quá cực khổ rồi, bảo bọn họ bỏ tiền ra, dân chúng chi tiêu đã quá lớn

dân chúng chân là của quá chân là của  chân là của khổ cực rồi khổ cực khổ cực gọi hắn môn ra tiền ba , dân chúng  khai chi có thể bị quá quá lớn quá lớn . Thần hy vọng bệ hạ có thể miễn trừ việc triều đình xuất chinh bên ngoài, ngoài ra tất cả các đầu mục trưng cầu sức dân, đều nên bãi miễn!”

Đường Cao Tông nghe theo ý kiến của Lai Tể .

Ba , Đường Thái Tông không muốn tiền tài , ông cần hiền tài.

Trì thư thị Ngự Sử (tên chức quan)là Quyền Vạn Kỉ , nêu ý kiến 「Tuyên Châu , Nhiêu Châu phát hiện rồi rất nhiều mỏ bạc , khai thải chúng , có thể kiếm được số tiền mấy trăm vạn xâu .」

Đường Thái Tông nói:「ta là bậc  thiên tử tôn quý . ta thiếu hụt không phải là tài vật, ta chỉ tiếc hận là không có chính sách, ý kiến tốt, có lợi cho dân. Có vạn xâu tiền chẳng bằng có thêm một hiền tài. Khanh chưa từng đề cử người hiền tài, cũng chưa từng đề xuất phế bỏ một người bất tài, chỉ chuyên nói cái lợi của việc thu thuế, thu ngân. Quá khứ, Nghiêu, Thuấn từng đem ngọc bích ném vào rừng sâu, đem Minh Châu ném xuống thung lũng. Chỉ có Hán Hoàn Đế , Linh Đế  thời Hậu Hán, mới lạm dụng việc thu siêu cao thuế nặng, khanh là muốn ta giống như Hán Hoàn Đế , Linh Đế : thu siêu cao thuế nặng để kiếm tiền tài sao?”

Cùng ngày hôm đó , Đường Thái Tông đem bãi bỏ chức quyền của Quyền Vạn Kỷ, và đuổi ông ta về quê.

Bốn , 「biện pháp của ngươi tuy tốt , nhưng ta không thể dùng .」

Vào thời Đường Thái Tông  , có vị thượng thư , thỉnh cầu ông bãi bỏ những vị quan thần a dua nịnh nọt.

Đường Thái Tông hỏi:  「nịnh thần a dua nịnh nọt là ai ? 」

Người này trả lời: “ thần sống ở trong núi rừng dân giã, không biết rõ những người này là ai. Thần hy vọng bệ hạ bàn bạc cùng các quan quần thần, hoặc giả bộ tức giận để quan sát, những vị quan kiên trì chân lý, không chịu khuất phục, đó chính là các vị quan trung thành chính trực, còn những vị quan sợ vẻ uy nghiêm của ngài, nói thuận theo suy nghĩ của ngài, chính là các vị quan a dua, nịnh nọt.”

Đường Thái Tông suy nghĩ một hồi lâu , rồi thành thật nói: “bản thân quân vương giả vờ làm bộ, làm sao đi yêu cầu quan thần chính trực được đây? Ta đang dùng tấm lòng chân thật để thống trị thiên hạ, ta biết rõ các bậc đế vương trước đây thích dùng thủ đoạn dối trá, gian xảo, để đối đãi với hạ thần, ta thường lặng lẽ coi đây là sự hổ thẹn. Biện pháp của khanh tuy rất hay, nhưng ta không thể dùng.

Năm , cự tuyệt nữ sắc , khích lệ tướng sĩ , uy nghiêm của quân đội càng tăng lên !

Chủ soái quân đội là Hàn Hoằng đem chinh phạt hoài tây phiên trấn, là người ngạo mạn, nham hiểm dối trá, thường xuyên dựa vào thanh thế của quân phản tặc, để áp chế triều đình nhân nhượng hắn. Hàn Hoằng căm ghét Lý Quang Nhan – người  toàn lực tác chiến ứng phó với Ngô Nguyên Tế (phản tặc), hắn âm thầm mưu đồ gây khó dễ cho Lý Quang Nhan, hắn luôn nghĩ mà chưa tìm ra biện pháp tốt, để diệt trừ Lý Quang Nhan. Thế là, hắn tìm kiếm trên khắp thành Khai Phong, được một cô gái xinh đẹp, và dạy cho nàng ca hát nhảy múa, gảy đàn chơi nhạc, các loại nghệ thuật giải trí, hắn còn dùng châu báu ngọc thạch, vàng bạc phỉ thúy, để khiến cho cách ăn mặc của nàng ta trở lên mới mẻ hoàn toàn, tổng cộng hắn đã tiêu phí mấy trăm vạn tiền. Sau đó hắn mới lệnh cho sứ giả của mình, đưa tặng mỹ nhân cho Lý Quang Nhan, hy vọng Lý Quang Nhan vừa gặp nàng đã ngả lòng, từ đó khiến ông không còn ngó ngàng đến việc quân đội nữa, và hắn sẽ đạt được âm mưu quỷ kế của mình.

Sứ giả của Hàn hoằng, mang theo thư, đi vào quân doanh  của Lý Quang Nhan, nói: " Đại nhân Tiết Độ Sứ của chúng tôi (tức Hàn Hoằng) vì thấy ngài hàng ngày dầm mưa dãi nắng mà lo lắng, nên có ý định hiến dâng một ca kỹ cho ngài, để an ủi ngài vì đã chinh chiến vất vả."

Lý Quang Nhan nói: "Hôm nay đã muộn, buổi sáng ngày mai xin đón tiếp."

Sáng hôm sau, Lý Quang Nhan mở tiệc lớn đãi tướng sĩ, tất cả các cánh quân người, ngựa đều đã đến đông đủ, thế là, ông mệnh lệnh cho sứ giả dâng hiến ca kỹ. Ca kỹ đi vào chính giữa yến hội, nàng có dung mạo cử chỉ đoan chính thanh nhã, hầu như không giống như là người là đến từ nhân gian. tướng sĩ ngồi đó, đều mải mê ngây người. Lúc này, Lý Quang Nhan nói với sứ giả : "Hàn tướng công (Hàn Hoằng) cảm thương ta xa nhà đã lâu, ban cho ta ca kỹ xinh đẹp, ta được Hàn tướng công đối đãi thật thâm hậu. Nhưng mà, Lý Quang Nhan ta đây cố ân dấu nặng với quốc gia, ta đã phát thề không cùng một nơi với phản tặc. Hiện tại mấy vạn chiến sĩ, đều rời bỏ gia đình, trong lúc phản tặc bất cứ lúc nào cũng có thể xông tới. Chẳng lẽ ta có thể nhẫn tâm lấy nữ sắc để bản thân mình giải trí sao?" ông nói xong, nước mắt lưng tròng! mấy vạn tướng sĩ ở đó, cũng đều cảm động rơi nước mắt lưng tròng

Lý Quang Nhan tại đó đưa tặng sứ giả rất nhiều vải lụa, và bảo ông ta đưa ca kỹ, từ yến tiệc quay trở về.

Từ đó về sau, các tướng sĩ tác chiến, càng thêm dũng mãnh ương ngạnh.

(quân cư tống đại khổng bình trọng 《 tục thế thuyết 》)

Dịch từ: http://big5.zhengjian.org/node/243659

Đăng ngày:04-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.