Tác giả: Vũ Quang
[Chanhkien.org ngày 16 tháng 5 năm 2005]
Sống giữa trời đất, hiện tượng tự nhiên nơi đâu cũng có, trong đó rất nhiều hiện tượng là có nguồn gốc sâu xa, phản ánh vũ trụ quan của tiên dân cổ phác, đạo lý hàm ý ẩn chứa trong đó so với khoa học thực dụng hiện đại của chúng ta là hữu ích hơn rất nhiều. Sau đây chúng tôi xin giới thiệu với mọi người một chuyện cổ kinh điển “ chim ưng già bắt gà con”.
Dạo bước trên đồng bằng trống trải, thỉnh thoảng nhìn thấy chim ưng già bay trên bầu trời, thời thời khắc khắc nó đang tìm kiếm thức ăn, đôi khi nó lượn vòng trong không trung, có thời nó đáp xuống mặt đất. Khi nhìn thấy mục tiêu của mình, nó liền không thèm chú ý và lao xuống bắt con mồi. Nhiều người có thể đã biết câu chuyện về chim ưng già bắt gà con. Khi chúng tôi còn là những đứa trẻ, tôi nghĩ nhiều người cũng đồng cảm giống như tôi. Trò chơi thú vị và hấp dẫn nhất chính là trò chơi chim ưng già đuổi bắt gà con. Một nhóm trẻ nhỏ lựa chọn ra người làm gà mẹ và chúng cũng chọn ra người làm chim ưng già. Gà mẹ dùng tất cả sức lực, tính mạng của mình để bảo vệ đàn gà con. Chim ưng già vì xấu bụng, nó liều hết cả cái mạng già đến để chộp bắt gà con. Mọi người đều biết trò chơi này, nhưng có lẽ ít người biết nguồn gốc của trò chơi, vậy xin hãy để tôi chậm rãi nói về nó nhé.
Cách đây rất lâu rất lâu rồi, có một viên ngoại khai sáng. Ông có tri thức hiểu biết lễ nghĩa, , tôn thờ Phật, Đạo, Thần và giúp đỡ hàng xóm láng giềng từ thế hệ này sang thế hệ khác. Trong những năm lũ lụt và hạn hán, gia đình ông đã mở nhà kho và cung cấp thức ăn cho người bị đói, lúc bình thường ông cho xây cầu, mở đường, xây đình nghỉ mát, ông đã mang đến cho người dân ở vùng đó chính khí ( khí tiết chính trực), hàng xóm láng giềng chung sống hòa thuận. Cường đạo hoành hành ở nơi khác, nhưng ở đây đêm không cần cài then, dân không nhặt đồ rơi trên đường. Ông đã khai sáng ra đạo đức, phong thái cao thượng cho dân chúng nơi đây. Khi nhắc đến nhà viên ngoại này, mọi người đều vô cùng sùng kính ông, và họ gọi ông là Bồ Tát sống tại nhân gian, viên ngoại làm rất nhiều việc tốt, ông cũng không mong nhận được báo đáp, vì thế trong nhà ông cũng rất hòa thuận, trời xanh có mắt, thế giới thiên quốc của Thần Phật cũng đang nhắc tới sự việc ở nhân gian, Họ muốn tán dương những người tốt việc tốt ở nhân gian, để cho những người tốt đó có thể quay về thiên quốc, viên ngoại cũng là người được các vị Thần Phật tán dương trong đó. Lúc này trên trời truyền đến tin tức, thông báo cho viên ngoại: vào ngày tháng năm nào đó, cánh cổng trời Nam Thiên Môn sẽ vì bạn mà được mở ra, bạn có thể đưa theo cả nhà đi cùng. Viên ngoại biết tin vô cùng vui mừng, nhưng viên ngoại nghĩ bản thân cũng chưa làm được nhiều việc, ông vẫn còn khiến cho Thần Phật trên trời vì ông mà bận tâm, vì thế trong tâm ông rất áy náy, ngay thời khắc quỳ gối tạ ơn, ông bắt đầu sắp xếp việc nhà như: quét dọn sân nhà, tắm rửa thay quần áo, cúng bái tổ tiên, đồng thời ông cũng thông báo cho người nhà, người hầu cùng người làm vườn, ông nói với họ vào ngày đó họ sẽ theo ông cùng đi, thật là “một người đắc đạo, gà chó cũng được lên trời”.
Ngày này cuối cùng cũng đã đến. Viên ngoại dẫn mọi người lên đến ngoài cửa Nam Thiên Môn, họ chờ đợi đến giữa trưa, chỉ nghe thấy bà lão người hầu hô to lên một tiếng: một ổ gà con vừa mới nở của tôi còn chưa được mang đến đây, xin hãy chờ tôi với, để tôi xuống dưới đem chúng lên đây, viên ngoại thì thầm khuyên bà: “ cồng trời mở ngay bây giờ, đừng đi xuống dưới nữa”. Bà lão người hầu lúc này vội vã chẳng nghe theo bất cứ lời khuyên nào, không cứ muốn đi xuống, chạy về nhà viên ngoại. Đợi đến khi bà ôm theo một đàn gà con lên trên trời, cửa trời Nam Thiên Môn đã đóng lại rồi, cả nhà viên ngoại đã không thấy đâu nữa. Bà lão người hầu đau khổ vô cùng, bà hô gọi viên ngoại, cổng trời đã đóng lại không thể vì bà mà lại mở ra nữa, bà kêu gào đau đớn tâm phế, bà thẳng thừng quở trách đám gà con, và hối hận vì mình đã không nghe theo lời tận tình khuyên bảo của viên ngoại, sự thống hận, phiền não của bà khiến bà trong nháy mắt đã biến thành con chim ưng già ( con diều hâu già), bay lượn trên trời, cất tiếng kêu thê lương vang vọng khắp toàn bộ bầu trời và sơn cốc. Chim ưng già đời đời kiếp kiếp trong sự hối hận và oán trách đi tìm gà con, và “ chim ưng già đuổi bắt gà con” cũng đã trở thành câu chuyện dân gian kinh điển.
Chỉ vì một niệm ràng buộc vào đàn gà con mà bà người hầu già đã hủy hoại đi cơ hội được lên trên trời, sao có thể khiến cho ba tránh khỏi đau xót hối hận đây?
Truyền thuyết dân gian này cũng cấp cho con người thế gian sự thức tỉnh và tính gợi mở, bất cứ ai trong vô vi mà làm một việc tốt nào đó, trời xanh đều sẽ biết, Ông Trời đều đem từng li từng tí việc làm của bạn mà ghi vào sổ ghi chép. Việc làm tốt sẽ có báo ứng tốt, nhỏ như việc được khỏe mạnh bình an ở thế gian, lớn như được đắc Đạo bay lên trời xuất khỏi thế gian, không đồng nhất mà nói, đều là được phúc báo, đối với người tu luyện mà nói, câu chuyện diều hâu già ( chim ưng già) đuổi bắt gà con cũng cho mọi người một sự gợi ý, bất cứ một chấp trước nào mà không buông xuống được đều sẽ trở thành trở ngại trên con đường bạn hướng đến viên mãn.
Dịch từ: http://big5.zhengjian.org/node/32379
Đăng ngày:04-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.